Hải rất ngạc nhiên và vui mừng vì vừa mới chuyển về cơ quan một năm mà Minh đã phấn đấu tốt, được khen thưởng. Sân khấu buổi tổng kết, trao thưởng của cơ quan Minh hoành tráng, nhiều phần thưởng lần lượt được trao đến tập thể, cá nhân xuất sắc. Nhưng chờ mãi chưa thấy đến lượt Minh lên nhận thưởng. Rồi người dẫn chương trình tuyên bố chuyển sang tiết mục văn nghệ và kết thúc chương trình, thông báo những cá nhân chưa được nhận thưởng sẽ ủy quyền cho các phòng, ban tổ chức trao sau.

Cuối tuần, Hải gặp Minh, chưa kịp chúc mừng đã thấy Minh bức xúc:

– Đúng là của cho không bằng cách cho. Được khen thưởng mà như nhận đồ ban phát. Thật chán cái cơ chế xin-cho này.

Hỏi ra mới biết, do chương trình buổi tổng kết năm có nhiều nội dung nên phần trao thưởng được rút gọn. Điều đáng nói là Minh vẫn hào hứng chờ đợi một buổi trao thưởng trang trọng ở phòng. Vì lý do bận nhiều việc cuối năm nên trưởng phòng gọi Minh vào phòng riêng trao trực tiếp, không có ai chứng kiến nên cũng chẳng có những tràng vỗ tay, lời chúc mừng của đồng nghiệp.

– Vì cuối năm bận rộn nên việc trao thưởng chưa được trang trọng, chu đáo. Nhưng cái quan trọng là sự nỗ lực của cậu đã được tổ chức ghi nhận-Hải lựa lời động viên.

– Chắc vì mấy tay làm công tác tổ chức ghét tôi nên mới đẻ ra cái kịch bản trao thưởng bất công như thế!-Minh bực dọc.

– Cậu nói thế là không đúng rồi. Cậu được khen thưởng không do một cá nhân quyết định, mà tập thể, ban lãnh đạo cân nhắc, lựa chọn, đề nghị, thẩm định. Cậu quy kết khen thưởng như ban phát làm người nghe hiểu sai mục đích, ý nghĩa của công tác thi đua-khen thưởng. Nguy hiểm hơn là cậu lại đổ lỗi cho cơ chế xin-cho. Việc nhỏ này chẳng liên quan gì đến cơ chế xin-cho cả. Cậu bức xúc việc cá nhân mà phát ngôn không đúng khiến người khác hiểu sai, đối tượng xấu biết chuyện sẽ lợi dụng chuyện này để chống phá Đảng, Nhà nước ta. Vậy là cậu đang mắc vào “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, có những phát ngôn đả kích, xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước đấy! Chưa kể mọi người thấy cậu có thái độ hằn học, nặng ích kỷ cá nhân sẽ dần xa lánh cậu…

Nghe Hải nói, Minh bỗng chột dạ. Đúng là trong lúc nóng giận, Minh đã suy diễn, hiểu sai và có những phát ngôn không đúng, thiếu chuẩn mực. Minh hạ giọng, nói chân thành:

– Cảm ơn cậu đã phân tích cho tôi thật thấu đáo. Tôi sẽ giải thích ngay với những người mà tôi đã tâm sự chuyện này, đồng thời cũng mạnh dạn góp ý với chỉ huy đơn vị về cách trao thưởng sao cho trang trọng, phù hợp.

TRẦN CHIẾN/QĐND