CẢNH GIÁC VỚI BÌNH LUẬN ÁC Ý VỀ CÔNG ĐOÀN VÀ KÍCH ĐỘNG CÔNG NHÂN TRÊN INTERNET, MẠNG XÃ HỘI

Internet và mạng xã hội là những kênh thông tin hiện đại, phổ biến, thu hút hàng triệu người sử dụng, đặc biệt là giới trẻ. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích, tiện ích mà Internet và mạng xã hội mang lại, cũng có không ít những rủi ro, nguy cơ, trong đó có sự xuất hiện và lan truyền của những thông tin xấu, độc, sai sự thật, bôi nhọ, xuyên tạc, phản động, nhằm vào các tổ chức xã hội, các nhóm người, các cá nhân, trong đó có công đoàn và công nhân, người lao động.

Những thông tin xấu, độc về công đoàn trên Internet, mạng xã hội có nhiều hình thức và biểu hiện khác nhau, nhưng chủ yếu là nhằm mục đích phủ nhận, bôi nhọ, xâm phạm vai trò, vị trí, nhiệm vụ của công đoàn trong xã hội, làm mất đi sự tin tưởng, đoàn kết, gắn bó của công nhân, người lao động với công đoàn, làm suy yếu sức mạnh của công đoàn, làm giảm sút uy tín, danh dự của công đoàn. Những thông tin xấu, độc này thường được thực hiện qua các luận điệu xuyên tạc, sai trái, phản động, như:

– Công đoàn là tổ chức phụ thuộc, bị chi phối bởi Đảng, Nhà nước, chủ doanh nghiệp, không có tính độc lập, tự chủ, không có khả năng đại diện, bảo vệ quyền và lợi ích của công nhân, người lao động.

– Công đoàn là tổ chức lạc hậu, cản trở sự phát triển của kinh tế thị trường, của doanh nghiệp, của người lao động, là tổ chức gây rối, gây bất ổn, gây mất an ninh, trật tự xã hội.

– Công đoàn là tổ chức tham nhũng, lãng phí, không minh bạch, không công bằng, không dân chủ, không hiệu quả, không có tầm nhìn, chiến lược, không có năng lực lãnh đạo, quản lý, không có tinh thần trách nhiệm, sáng tạo, nhiệt tình, gắn bó với công nhân, người lao động.

– Công đoàn là tổ chức không cần thiết, không phù hợp với xu thế hội nhập quốc tế, không có chỗ đứng trong xã hội dân sự, không có vai trò trong việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Cùng với đó, chúng nhắm vào kích động, chia rẽ, lôi kéo công nhân, người lao động rời xa công đoàn, phản đối, đấu tranh với công đoàn, với Đảng, Nhà nước, với chủ doanh nghiệp, với xã hội, gây mất ổn định, mất an toàn cho công nhân, người lao động. Chúng triệt để lợi dụng bối cảnh cụ thể công nhân, người lao động bị bóc lột, bị đối xử bất công bị lừa dối, bị hăm dọa, bị đàn áp bởi công đoàn, bởi Đảng, Nhà nước, bởi chủ doanh nghiệp, bởi xã hội. Từ đó kích động người lao động không có quyền, không có tiếng nói, không có lợi ích, không có tương lai, không có hy vọng, không có hạnh phúc, không có địa vị, không có vai trò trong xã hội, chỉ là những người làm thuê, làm ăn, làm việc vất vả, khổ cực, không có giá trị, cần phải đòi quyền, đòi lợi ích, đòi công bằng, đòi tự do, đòi dân chủ, đòi đổi mới, đòi cải cách, đòi biểu tình, đòi đấu tranh, đòi phản kháng, đòi đảo chính, đòi thay đổi chế độ, đòi tách rời khỏi công đoàn, khỏi Đảng, Nhà nước, khỏi chủ doanh nghiệp, khỏi xã hội…

Thực tiễn cho thấy, tuy còn có một số hạn chế, nhưng không thể phủ nhận vai trò của Công đoàn các cấp ngày càng trưởng thành, vững mạnh, phát triển hơn và phát huy tốt hơn vai trò của mình trong vai trò cầu nối giữa Đảng, Chính phủ với công nhân, người lao động và chăm lo đời sống, bảo vệ quyền lợi cho người lao động. Một vài con số 5 năm qua ngành Công đoàn đã đạt được, như: đã kết nạp mới gần 4,5 triệu đoàn viên và thành lập mới 24.320 công đoàn cơ sở; đã đề xuất nâng mức lương tối thiểu tăng 25,34%, góp phần cải thiện đời sống đoàn viên, người lao động; đã ký mới 15.832 bản thỏa ước lao động tập thể doanh nghiệp, đạt tỷ lệ 72,12% tổng số doanh nghiệp đã thành lập công đoàn cơ sở góp phần giảm 53% số cuộc ngừng việc tập thể; đã hỗ trợ hơn 27 nghìn người được giải quyết về các chế độ, chính sách với tổng số tiền bồi thường, hỗ trợ là hơn 113 tỷ đồng; đã tham gia tố tụng giải quyết tranh chấp lao động tại tòa án cho 12.369 người, đại diện người lao động khởi kiện tranh chấp lao động cá nhân cho 4.664 người, giúp người lao động nhận lại hoặc được bồi thường hơn 64 tỷ đồng; thông qua Chương trình “Mái ấm Công đoàn” giúp gần 14 nghìn người lao động được xây dựng, sửa chữa nhà ở với tổng số tiền hỗ trợ hơn 500 tỉ đồng; đã thăm hỏi, hỗ trợ đoàn viên, người lao động có hoàn cảnh khó khăn, mắc bệnh hiểm nghèo, tại nạn lao động, bệnh nghề nghiệp được duy trì với tổng số tiền hơn 3.600 tỷ đồng,…

Còn nhìn sang những thành phần hô hào “công đoàn độc lập” đã làm được gì, ngoài kích động biểu tình, xem biểu tình là “tiêu chí” đấu tranh, bất chấp rủi ro ảnh hưởng đến chính người lao động. Nhìn sang một số vụ việc điển hình vi phạm quyền lao động với công nhân các tập đoàn lớn như Apple, Walmart… nổi tiếng, dai dẳng nhiều năm trời, thiệt thòi vẫn rơi về phía người lao động, để thấy được nỗ lực và hiệu quả của ngành Công đoàn ở Việt Nam khi nó được cả hệ thống chính trị ủng hộ, tạo điều kiện, hỗ trợ trong việc bảo vệ quyền lợi người lao động bị thiệt hại. Bài học thực tiễn cho thấy, không thể phủ nhận vai trò của lãnh đạo của Đảng đối với ngành Công đoàn, cũng như không thể phủ nhận nỗ lực ngành Công đoàn trong bảo vệ quyền lợi và đại diện quyền lợi của người lao động, bởi chế độ này luôn xem quyền lợi chính đáng của công nhân, người lao động là động lực đấu tranh của xã hội, nhân tố quyết định thành công của cách mạng.

Nguyễn Hoàng/HSV

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *