Sự xấu xa của “Việt tân”
Phải khẳng định là đến hôm nay, nhắc tới các thế lực thù địch đang hàng ngày hàng giờ giở đủ mọi mưu ma chước quỷ, tiến hành vô vàn mưu hèn kế bẩn để chống phá Việt Nam thì tổ chức khủng bố “Việt tân” đã và đang đứng ở tốp đầu bảng.
Trong các mưu ma chước quỷ, mưu hèn kế bẩn của tổ chức khủng bố này triển khai, có thủ đoạn mặc nhiên coi internet và các mạng xã hội là “truyền thông”, rồi bịa ra cái gọi là “nhà báo độc lập, nhà báo công dân” để gán cho một số kẻ đã hoặc đang là cộng tác viên của RFA, BBC, VOA,… hoặc đăng bài trên trang mạng của các thế lực thù địch, hoặc lên mạng xã hội để bịa đặt, xuyên tạc, hô hoán chống phá Việt Nam,… nhằm “chính danh hóa”! Rồi tổ chức khủng bố “Việt tân” lấy đó là cơ sở để hung hăng đứng ra biện hộ, hỗ trợ, bảo vệ.
Bao che đồng bọn và vu cáo Việt Nam “vi phạm quyền tự do báo chí”, tổ chức khủng bố “Việt tân” và mấy kẻ hùa theo cái gọi “nhà báo độc lập, nhà báo công dân” đã cố tình đánh lận con đen, biến nghề báo thành một nghề nghiệp xã hội ai cũng có thể tham gia, tức là cố tình hạ thấp, phủ nhận vai trò và ý nghĩa xã hội quan trọng của nghề báo. Vì trong mọi xã hội văn minh, nếu muốn tham gia một nghề nghiệp xã hội được tổ chức chặt chẽ, có tư cách pháp nhân,… thì mỗi người phải bảo đảm đầy đủ các điều kiện, tiêu chuẩn cụ thể. Như với nghề báo – một nghề nghiệp mà sản phẩm làm ra có thể tác động tích cực (có thể tác động tiêu cực) đến sự phát triển xã hội và con người, nên phải bảo đảm các điều kiện, tiêu chuẩn cụ thể. Ở Việt Nam, nếu khoản 1 Điều 25 Luật Báo chí (2016) về “Quyền và nghĩa vụ của nhà báo” xác định “Nhà báo là người hoạt động báo chí được cấp thẻ nhà báo”, thì tại Điều 27 về “Điều kiện, tiêu chuẩn được xét cấp thẻ nhà báo” xác định người được xét cấp thẻ nhà báo phải bảo đảm các điều kiện, tiêu chuẩn như: công tác tại cơ quan báo chí; là công dân Việt Nam; có địa chỉ thường trú tại Việt Nam; có bằng tốt nghiệp đại học trở lên; là người dân tộc thiểu số đang thực hiện các ấn phẩm báo in, chương trình phát thanh, truyền hình, chuyên trang của báo điện tử bằng tiếng dân tộc thiểu số phải có bằng tốt nghiệp cao đẳng trở lên; với trường hợp cấp thẻ lần đầu, phải có thời gian công tác liên tục tại cơ quan báo chí đề nghị cấp thẻ từ hai năm trở lên tính đến thời điểm xét cấp thẻ; được cơ quan báo chí hoặc cơ quan công tác đề nghị cấp thẻ nhà báo…
Bịa ra cái gọi “nhà báo độc lập, nhà báo công dân” để biện hộ cho người có hành vi vi phạm pháp luật, cụ thể là các tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam”, “Làm, tàng trữ, phát tán và tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo Bộ luật Hình sự, tổ chức khủng bố “Việt tân” và các thế lực thù địch liên tục sử dụng để vu cáo Việt Nam “vi phạm tự do báo chí”, rồi ca ngợi “tự do báo chí phương Tây”. Khi xảo trá như vậy, họ cố tình tảng lờ một thực tế là trên thế giới không có quốc gia nào coi tự do báo chí là không có giới hạn. Nước Mỹ dù không có luật về báo chí song vẫn có rất nhiều điều luật về các giới hạn của hoạt động báo chí, cũng như quyền và trách nhiệm của công dân liên quan báo chí. Và sự thật đó là một yếu tố cho thấy tổ chức khủng bố “Việt tân” xấu xa đến mức nào.
(Thời Nay)