Ủy ban Bảo vệ Ký giả lại xuyên tạc về tình hình tự do báo chí của Việt Nam
Hôm 09/12 vừa qua, Đài Á châu tự do (RFA) đăng tải lên trang fanpage của nhà đài này status có nội dung theo công bố của tổ chức Ủy ban Bảo vệ Ký giả (CPJ), “Việt Nam là một trong những nước bắt giam nhiều nhà báo nhất trên thế giới”. Theo đó, trong danh sách 23 “ký giả” đang bị Việt Nam giam giữ có Nguyễn Văn Hoá, Nguyễn Tường Thụy và Trương Duy Nhất là những “phóng viên” và blogger của Đài Á Châu Tự do.
Thật lố bịch khi CPJ hết lần này đến lần khác cố tình “chống lưng” cho những tên tội phạm cộm cán và chĩa mũi dùi thù địch về phía Việt Nam! Xin khẳng định lại rằng, Nguyễn Văn Hóa hay Nguyễn Tường Thụy đều không phải là nhà báo. Các tên này chưa từng có lấy một ngày hoạt động với tư cách là một nhà báo chân chính, đúng nghĩa, bởi lẽ chúng không có thẻ nhà báo cũng như không tham gia làm báo cho bất kỳ một tờ báo hợp pháp nào ở Việt Nam. Bọn chúng chính xác là lợi dụng không gian mạng để đưa tin tuyên truyền, xuyên tạc chống phá chính quyền, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc nên mới bị pháp luật Việt Nam trừng trị. Đối với trường hợp của Trương Duy Nhất. Tên này đã từng là nhà báo. Tuy nhiên, hắn lại tiếp tay cho Phan Văn Anh Vũ (tức Vũ “nhôm”) thâu tóm nhà, đất công sản tại Đà Nẵng và bị cơ quan chức năng đề nghị truy tố, bắt giữ vì tội trên. Nên nhớ, nhà báo trước tiên là một công dân, có bổn phận tuân thủ Hiến pháp và pháp luật của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật. Nếu vi phạm pháp luật thì bất kể là ai, đang giữ trọng trách gì đối với xã hội thì cũng đều phải chịu trách nhiệm về hành vi vi phạm của bản thân, chịu chế tài của pháp luật. Đó là lẽ đương nhiên, không có gì phải bàn cãi.
Xin được nói rõ để CPJ hiểu, ở Việt Nam hoàn toàn không tồn tại cái gọi là “nhá báo độc lập”. Vì vậy, việc CPJ quy kết rằng Việt Nam đàn áp báo chí, truyền thông là hoàn toàn không đúng sự thật. Và những kẻ được gọi là “nhà báo độc lập” như Nguyễn Văn Hóa, Nguyễn Tường Thụy, Trương Duy Nhất và những kẻ khác mà CPJ đang tung hô, bảo kê, bản chất đều không phải là nhà báo, mà chỉ là những kẻ hoạt động phạm pháp, tuyên truyền chống Nhà nước.
Việt Nam luôn ủng hộ và bảo đảm thực thi quyền tự do báo chí trên thực tế. Việt Nam đã, đang tham gia và nghiêm túc thực hiện các cam kết về vấn đề tự do ngôn luận, tự do báo chí theo Hiến chương Liên hợp quốc và các nghị định, hiệp ước quốc tế, khu vực liên quan mà trên nền tảng đó, Việt Nam đã chủ động, sáng tạo và đầy trách nhiệm trong việc cụ thể hoá quyền tự do ngôn luận nói chung và tự do báo chí nói riêng bằng các văn bản pháp lý. Điều này được quy định cụ thể trong Hiến pháp 2013 và nhiều văn bản pháp luật liên quan, được thể hiện rõ ràng qua sự phát triển mạnh mẽ của báo chí Việt Nam trong thời gian qua. Điều 25 Hiến pháp ghi rất rõ “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”. Luật Báo chí năm 2016 đã dành hẳn Chương II với 4 điều (Điều 10 – Điều 13) quy định về quyền tự do báo chí và quyền tự do ngôn luận trên báo chí của công dân. Trong đó, Điều 13 quy định cụ thể về trách nhiệm của Nhà nước đối với quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí của công dân: “1. Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí và để báo chí phát huy đúng vai trò của mình. 2. Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật và được Nhà nước bảo hộ. Không ai được lạm dụng quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức và công dân. 3. Báo chí không bị kiểm duyệt trước khi in, truyền dẫn và phát sóng”.
Tất nhiên, Việt Nam cũng như ở bất cứ nhà nước pháp quyền nào trên thế giới, tất cả mọi người đều bình đẳng trước pháp luật và bất cứ ai nếu có hành vi vi phạm pháp luật đều phải bị xét xử theo đúng trình tự tố tụng đã được quy định trong pháp luật hiện hành. Những cái tên mà các tổ chức kia nhắc đến như là “nhà báo độc lập”, “blogger độc lập” thực chất là những kẻ chuyên lợi dụng dân chủ, nhân quyền nói chung, quyền tự do báo chí, tự do tiếp cận thông tin để thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật, chống phá Việt Nam. Với những hành vi phạm tội rõ ràng đó, chúng phải bị trừng trị thích đáng. Tuy nhiên, CPJ cũng như các tổ chức thù địch, phần tử cơ hội, phản động lại cố tình lươn lẹo, lập lờ đánh lận con đen khi cho rằng Việt Nam không có tự do báo chí, tự do internet, thậm chí còn đánh giá Việt Nam là “điểm đen về tự do báo chí trên thế giới”, cố tình bao che, dung túng cho những phần tử chống đối kia thực hiện các hành vi sai trái. Hành động này chẳng khác nào đang cố tình chĩa mũi tên thù địch về phía Việt Nam, cần phải bị lên án mạnh mẽ!
Mộc An